Giữa tiền và gia đình, điều gì thực sự quan trọng hơn, dưới đây là phong cách sống đại đa số của một người Mỹ, Âu châu & Việt Nam:
Một đời của đại đa số người Mỹ
0 – 10 tuổi: Tham gia các loại hoạt động tập thể như khảo
sát, khám phá các vùng đất;
10 – 20 tuổi: Theo đuổi ước mơ;
20 – 30 tuổi: Tìm kiếm cho mình một công việc ổn định;
30 – 40 tuổi: Cuối cùng tìm ra được mục tiêu theo đuổi của đời
mình, hưởng thụ cuộc sống, có nhà cửa, có xe hơi, có con cái;
40 – 50 tuổi: Thỉnh thoảng trải qua kỳ nghỉ dài sau áp lực
công việc;
Một đời của đại đa số người Mỹ |
50 – 60 tuổi: Tận hưởng cuộc sống, du lịch;
60 – 70 tuổi: Bắt dầu viết hồi ký, du lịch;
70 – 80 tuổi: An hưởng tuổi già;
Sau khi mất: Thông thường được đưa vào nghĩa trang công cộng.
Một đời của đại đa số người châu Âu
0 – 10 tuổi: Tham gia đội nhạc trong trường, học tập âm nhạc
cổ điển;
10 – 20 tuổi: Tổ chức nhóm nhạc của mình, tiến hành thưởng
thức các loại âm nhạc;
20 – 30 tuổi: Chịu nhận ảnh hưởng của văn hóa nghệ thuật
Gothic;
(Nghệ thuật Gothic là một phong trào nghệ thuật phát triển
theo nghệ thuật Rôman ở Pháp vào thế kỷ 12, sau đó đã nhanh chóng lan rộng ra
khắp Tây Âu, gần như toàn bộ phía bắc dãy núi Anpơ)
Một đời của đại đa số người châu Âu |
30 – 40 tuổi: Đội nhạc bắt đầu chính thức đi vào tuyến đường
“màu kim loại đen”;
40 – 50 tuổi: Nhớ lại sự hồn nhiên của tuổi thơ, bắt đầu trở
về cuộc sống “tràn đầy màu sắc”;
50 – 60 tuổi: An định lại, tìm kiếm tình cảm ấm áp, sống cuộc
sống bình yên;
60 – 70 tuổi: Đến giáo đường tổng kết một đời của mình;
70 – 80 tuổi: An hưởng tuổi già cùng con cái;
Sau khi chết: Yên tâm nằm ở trên một miếng đất thuộc về
mình.
Một đời của đại đa số người Việt Nam
0 – 10 tuổi: Bị ép phải học tập các loại kỹ năng, không ngừng
kiểm tra cấp bậc, đa số đều là bởi sĩ diện và mong đợi của bố mẹ;
10 – 20 tuổi: Gặm nhấm cả một núi sách, ứng phó các loại kỳ
thi dồn dập kéo đến như sóng biển.
20 – 30 tuổi: Nộp sơ yếu lý lịch khắp nơi, lo lắng bản thân
không tìm được công việc;
30 – 40 tuổi: Trở thành nô lệ của nhà cửa, xe cộ;
40 – 50 tuổi: Bận tâm lo lắng cho tương lai của con cái, nhịn
ăn nhịn mặc, cố gắng dự trữ tiền bạc;
50 – 60 tuổi: Cuối cùng đã có được cuộc sống của mình, lại
phát hiện đã sắp phải nghỉ hưu, lại bắt đầu lo lắng sau khi nghỉ hưu phải làm
gì;
60 – 70 tuổi: Bỏ ra phần lớn sức lực để dưỡng sinh, lại phát
hiện còn phải trông nom cháu;
70 – 80 tuổi: Cuối cùng an định lại để hưởng ngày tháng cuối
đời;
Trước lúc chết: Phát hiện thì ra một một miếng đất ở khu
nghĩa trang lại có giá ‘cắt cổ’
Người ta vẫn thường nói rằng, đời người trôi qua nhanh như
bóng câu qua cửa sổ. Vậy trong những năm tháng của đời mình, bạn đã có lúc nào
để tâm mình lắng lại và cảm thấy bình yên hạnh phúc bên gia đình mình; hay phải
luôn bôn ba bận rộn chấp nhận làm nô lệ cho vô vàn những thứ khác!
Giữa tiền và gia đình, điều gì thực sự quan trọng hơn, trên
những ngã rẽ ấy bạn đã chọn lựa đúng đắn chưa
Cuối cùng, hành trình của một đời người là trôi qua như vậy,
bạn muốn sống như một người Mỹ, Âu châu, hay là một người Việt Nam như đã kể ở
trên? Đều là do bạn quyết định vậy!
0 comments:
Post a Comment